Các mảnh phần tám và thuật giả kim của việc tạo ra đồng tiền xu coin

ĐƯỢC VIẾT BỞI MIKE C. · ĐĂNG NGÀY 25 THÁNG 2 NĂM 2022· CẬP NHẬT NGÀY 28 THÁNG 2 NĂM 2022

Tiền tệ như một dòng sông chảy, vươn từ trung tâm thống trị đến những nơi xa nhất của nó, từ vua đến nông dân, và từ thế giới cũ sang thế giới mới. Nó mang theo đó của cải và phương tiện trao đổi vượt xa sự trao đổi đơn giản. Tiền mặt là vua theo đúng nghĩa, bởi vì nếu không có Tiền tệ, thì nông dân không thể trả thuế cho sản phẩm thặng dư cũng như nhà vua có thể thu thuế được. Hơn nữa, “tiền” dưới dạng những con số (numerical money) đã có trước giao thương mua bán trong lịch sử; trước khi các nhà kinh tế học và sử học tìm cách hiểu bản chất của nó thì tiền ở dạng con số đã có rồi. Ở một mức độ cơ bản nào đó, khái niệm hệ thống tiền tệ phát triển cùng lúc với nền văn minh, và do đó, dạng thể vật lý của Tiền tệ trở thành nhu cầu thiết yếu của xã hội văn minh.

Từ gốc tiếng La Tinh của Tiền tệ (Currere), theo nghĩa đen là dòng chảy, Tiền tệ chạy từ một nguồn, trải dài trong một mạng lưới phức tạp để kết nối tất cả chúng ta lại. Nó là một hệ điều hành gồm nhiều thể loại, một cách thức cất trữ và một cách để chuyển của cải hoặc thiện chí từ một người ngang hàng này sang một người ngang hàng khác. “Tiền mặt lạnh” (Cold hard cash) được tạo ra từ dòng chảy có giá trị trừu tượng này, được giữ vững chắc trong tay chúng ta như của cải tĩnh, miễn là nó không bị tan chảy. Tương tự như hình tượng dòng sông: Tài sản có thể bị đóng băng hoặc ở dạng lỏng (liquid); một công việc kinh doanh có thể chìm hoặc nổi. Và tất nhiên, sông có những Nhánh sông (Banks – Ngân hàng). Nhấc mình ra khỏi được nhu yếu tiền tệ này được ví như là việc đi trên mặt nước. Chúng ta có thể cố gắng đứng trên mặt nước, nhưng về cơ bản, tiền tệ là một cách để kết nối và xã giao.

Vì vậy, với mong muốn đến từ cả chủ quyền và chủ thể để có thể lưu trữ tạm thời và an toàn một số giá trị trong tay của họ, đồng tiền xu (coin) đã được tạo ra. Một lượng nhỏ của những thứ quý hiếm có thể được đo lường một cách thống nhất để thể hiện giá trị trong một vật thể tĩnh đơn. Tiền xu được rèn từ kim loại quý và được đóng dấu biểu tượng của người tạo ra chúng, luôn luôn nhân danh người cai trị, tiền xu được đặt tên là “chủ quyền” theo nghĩa đen trong một số trường hợp: một vị vua hoặc quốc gia hoặc bang hội hoặc đôi khi là một hệ tư tưởng, nhưng luôn luôn có sự đảm bảo về độ tinh khiết của nó; một tiêu chuẩn thể hiện rõ ràng trên chính đồng tiền để biểu thị lời hứa đó: Đồng xu này có chính xác phân lượng này bạc.

Không có gì ngạc nhiên khi Tiền tệ có mối quan hệ tương đồng như vậy với nước. Văn minh xét cho cùng là sự thặng dư của nền nông nghiệp, mà nền nông nghiệp cần sự tưới tiêu. Khi hệ thống phân cấp của cải và quyền lực được biểu hiện từ thặng dư đó, Tiền tệ đã được tạo ra từ thượng nguồn tại một số nguồn có chủ quyền, chảy xuống tất cả những ai trong tầm ảnh hưởng. Theo nghĩa này, Tiền tệ là cần thiết cho cả người dùng cuối, và chính thượng nguồn, và chính là ranh giới quốc gia-nhà nước. Một nhà nước có thể đảm bảo giá trị của một đồng xu có thể yêu cầu cống nạp cho việc sử dụng đồng tiền đó.

“Thuế” có nhiều biểu hiện, nhưng tất cả đều phản ánh sự thu hồi nước tĩnh ở hạ nguồn của dòng chảy Đồng tiền, đưa về lại nguồn để tái sử dụng. Sẽ có hơi chút khác biệt khi liên tưởng đến sự bốc hơi, mưa và lũ lụt, tất cả có lẽ đều có trong những câu chuyện cổ của chúng ta – nhưng trực tiếp hơn: khi một hệ thống tiền tệ hoạt động, việc đánh thuế của hệ thống đó thể hiện sự cân bằng giữa tiện ích và giá cả. Tiền tệ chảy xuống từ nguồn rồi người dùng Tiền tệ đó sẽ mang nó trở lại (qua thuế). Bổn phận của tiền tệ về cơ bản là thứ tạo ra ranh giới của chính một quốc gia hoặc đế chế, bổn phận về giá trị của nó cho phép người dùng tin tưởng rằng nó có thể được sử dụng. Khi tiền tệ không được chấp nhận, thì một quốc gia khác sẽ sẵng sàng thay thế. 

Khi tiền tệ của La Mã Cổ đại bị suy tàn theo sự suy tàn của đế chế La Mã, thì đồng xu được sử dụng khi đó đã được làm kém tinh khiết hơn. Mặc dù điều đó không nhất thiết là mất niềm tin vào đồng tiền này, nhưng việc giảm giá trị thường đồng thời với việc mất đi giá trị cảm nhận. Đó là vì giá trị của tiền tệ bị mất đi bởi các tác nhân xấu dưới dạng độ tinh khiết của kim loại, nên sự tin tưởng vào tiền xu giảm đi, đồng thời khi việc đúc tiền mới tăng lên. Lạm phát là không thể tránh khỏi, và do đó, một cuộc chiến lan truyền (memetic) đã được tiến hành trên chính thị trường đó. Tiền pháp định (Fiat): theo nghị định. Cơ quan có thẩm quyền sẽ quyết định giá trị của tiền xu mà không có sự bảo trợ kim loại hiếm đóng vai trò như một thước đo giá trị của nó; giá trị tiền tệ đã được giá trị theo phương thức lan truyền (meme) được duy trì bởi sự đe dọa bạo lực và sự cám dỗ khi chấp thuận. Khi ai đó có nhiều tiền, họ sử dụng tiền đó bất kể giá trị thực của nó, bởi vì sự giàu có của họ đòi hỏi tiền phải được sử dụng; ngược lại, họ bắt buộc người khác sử dụng chính đồng tiền đó cho dù có tin vào nó hay không, để giữ giá cho của cải của họ. Về mặt lịch sử, điều này là không thể duy trì mãi mãi, vì sẽ tạo ra siêu lạm phát và sụp đổ, bất kể sự bảo trợ bằng bạo lực và cám dỗ chấp thuận, bởi vì bạn không thể chỉ ăn tiền được để sống được (mà không có sự bảo trợ bằng giá trị của cải thực sự).

Cuối cùng, tiền tệ fiat trở nên ít giá trị hơn và do đó ít hữu ích hơn. Thương mại thường bị kìm hãm bởi những chuyển đổi quyền lực này và nền tảng đơn giản hơn của hàng hóa được sử dụng trong thời gian phân quyền (ví dụ như vàng chưa đúc) cho đến khi có thể tạo ra một đồng tiền ổn định mới với một lời hứa mới. Và với mỗi lần lặp lại việc rèn và đúc tiền xu, thước đo trọng lượng và độ tinh khiết trở nên tinh vi hơn. Bản thân các đồng tiền đã trở nên tinh tế hơn, mỗi chu kỳ chủ quyền cải thiện chức năng của tiền tệ.

Với sự mở rộng nhanh chóng của thời kỳ thuộc địa, các đế quốc cạnh tranh đã đánh mất quyền lực của đồng tiền có chủ quyền được đúc ở phía bên kia thế giới, đẩy tiền tệ vật chất đến giới hạn lan truyền (memetic) của nó. Vì ở bên ngoài ranh giới của quyền lực bạo lực trực tiếp, một đồng xu cần phải có độ tin cậy sâu hơn, một thuộc tính đảm bảo cho việc sử dụng nó được tiếp tục. Vì vậy, ở một mức độ nào đó trong những hoàn cảnh ngoại biên này, một đồng xu phải vẫn còn được giữ nguyên chất để cạnh tranh. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi bạn muốn mua thứ gì đó với giá thấp hơn giá trị của những đồng xu trên tay? Khi bạn muốn chỉ muốn một phần giá trị của đồng xu? Nếu bạn có thể tin tưởng vào độ tinh khiết của chính kim loại: bạn phá vỡ nó.

Các mảnh phần tám

(Hình) Đô la Tây Ban Nha

Ở những nơi không có sẵn các loại tiền có mệnh giá nhỏ hơn, thì bất kỳ loại tiền lớn nào được làm chính xác và tinh khiết đều có thể được cắt thành nhiều mảnh. Một nửa đô la chẳng hạn; hoặc cắt thành bốn; hoặc cắt thành tám. Và những mảnh đó có thể được quy đổi thành đô la mới. Mỗi lần lặp lại của quá trình đó đại diện cho một giao dịch trên thị trường, quá trình phân chia đồng tiền và tái tạo. Đó là khoảnh khắc mà ai đó trao đổi với người khác. Mỗi người dùng đồng ý về giá trị của toàn bộ đồng xu và thực hiện thay đổi đối với nó, chia nó thành nhiều phần nhỏ hơn.

Ngay cả với những mảnh nhỏ hơn, vấn đề vẫn còn. Tám phần là sự phân chia hợp lý cho một mảnh nhỏ kim loại quý, đặc biệt là bạc. Một hình tròn cắt đôi, một nửa cắt đôi, rồi lại tiếp tục. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi bạn muốn thứ 16 của một mảnh hoặc thứ 32? Độ chính xác của vết cắt trở nên khó hơn với mỗi lần chia, khả năng mất mảnh đó càng lớn. 

Sau đó là vấn đề về vật liệu để tái tạo lại đồng tiền. Không chỉ bản thân bạc, mà còn là lửa, thời gian và chuyên môn; càng nhiều giao dịch, càng phải bỏ ra nhiều nỗ lực để tái tạo lại đồng tiền xu có thể sử dụng được để trao đổi. Hơn nữa, cũng cần có sự tin tưởng và thiện chí để đồng tiền này trở nên hữu ích như trước đây. Sự phổ biến và tính nhất quán tương đối của đồng peso Tây Ban Nha trong thời kỳ thuộc địa, khiến nó trở thành một ví dụ điển hình cho ý tưởng đó, nếu chỉ là trong khái niệm. Thực tế của việc tái tạo đồng tiền vật chất là một việc tốn kém. Ngọn lửa và bí quyết liên quan đến quá trình thực tế tạo ra một đồng tiền phát sinh ra một vấn đề giảm phát vì tốn nhiều hơn trong quá trình tái tạo đồng tiền nguyên bản. Điều đó có nghĩa là mỗi giao dịch tiến hành một đồng tiền mới nên làm tăng giá trị của nó.

Mỗi lần đồng tiền được tinh chỉnh lại, để thể hiện chính xác giá trị bên ngoài mới đã được cộng thêm vào đồng tiền nguyên bản, thì giá trị nên tăng lên. Nhưng khi giá trị đó tăng lên, nó lại trở nên bị giảm chức năng (trao đổi) hơn, về cơ bản làm cho đồng tiền nguyên vẹn trở nên vô dụng đối với người dùng cuối. Theo thời gian, quá trình đó cũng sẽ xảy ra với các mẫu tiền nhỏ hơn. 

Việc theo dõi các tài khoản và giao dịch bằng “tiền” con số lại bắt đầu có ý nghĩa hơn, chỉ cần viết ra các giá trị với chi phí là giấy và mực. Thiện chí là tất cả những gì cần thiết cho một sổ cái, hoặc nếu không thành công: sẽ dựa vào quy trình đồng thuận. Đồng tiền vật lý yêu cầu sự tin tưởng vào thẩm quyền của nó và có lợi ích là dễ dàng giữ bí mật và sự riêng tư; sổ cái cung cấp ít sự riêng tư hơn và yêu cầu tin tưởng vào người khác để giữ sổ. Và tất cả đều tăng và giảm theo xu hướng thị trường làm cho giá trị thực của một đồng xu không thể dự đoán từ tháng này sang tháng khác.

Một điểm cân bằng thường được tìm thấy trong vấn đề này, sử dụng các sổ cái (ledgers) và các sổ phụ (tabs) để tích lũy đủ nợ hoặc giá trị để thực hiện trao đổi tiền xu coin một cách hiệu quả, về cơ bản gắn tiền xu về gần với vàng và bạc hơn một loại tiền tệ có thể sử dụng được. Ít nhất đối với người dùng cuối cần thực hiện các giao dịch nhỏ.

Ví dụ, các hiệp sĩ Templar đã cung cấp một lực lượng chuyên biệt và tinh nhuệ để di chuyển tiền vàng đến các thành trì khác nhau; sau khi thành lập, họ có thể cung cấp sổ cái ở hai bên của một quãng đường dài. Sau cuộc thập tự chinh đầu tiên, nhu cầu về một dịch vụ như vậy trở nên rõ ràng, khiến các hiệp sĩ quyền lực âm mưu tạo ra quy trình ngân hàng liên vương quốc mới này, sử dụng các ghi chú mã hóa để chuyển Tiền (Money) mà không cần di chuyển Tiền tệ (Currency). Quy trình này là tuyệt vời để tiến hành chiến tranh nhưng mang lại ít tiện ích cho nông dân, những người chỉ yêu cầu mệnh giá tiền tệ nhỏ cho các giao dịch khiêm tốn của họ.

Bỏ các vị thần của các vương quốc gây chiến với nhau ra một bên, chúng ta có thể tạo lập quá trình trao đổi các mệnh giá nhỏ hơn cho những người bình dân. Tiền xu có giá trị thấp hơn, được làm bằng kim loại ít quý hơn, hoặc sử dụng tiền giấy, hoặc bất cứ thứ gì có giá trị, để tượng trưng cho một số vàng trong kho, tương tự như các Hiệp sĩ Templar. Chúng ta chỉ cần tin tưởng rằng nếu chúng ta mang tờ tiền này đến kho dự trữ vàng hoặc bạc, thì lời hứa này sẽ được giữ (và lấy lại được tiền). Trong lịch sử, lời hứa này không thường được giữ vững nhưng đối trong thực tế thì tiền tệ hoạt động giống nhau ngay cả khi nó bị giảm giá trị. Và vì sự tin tưởng vào một loại tiền tệ ngày càng trở thành một sự lan truyền (meme) theo thời gian, tại sao không bỏ qua toàn bộ việc hỗ trợ bởi hàng hóa? Và theo nghị định hoặc “pháp định” có cho biết được giá trị của tiền tệ không? Ở đây, tiền vào ngôi đền thờ cúng đương thời của chúng ta và nhập nhằng trong thờ phượng hiện tại trở nên khó khăn và nguy hiểm đối với bất cứ ai tham gia vào cuộc chiến mang tính chất lan truyền (memetic) này.

Bất kể chúng ta đang ở đâu trên thế giới, chúng ta có thể Tin tưởng (Believe) giá trị của bất kỳ loại tiền tệ nào mà chúng ta chọn là tĩnh tại, nếu chúng ta có thể Tin cậy (Trust) những người tạo ra nó hoặc tin tưởng lẫn nhau để tiếp tục sử dụng nó theo cách thức theo thời gian. 

Một cộng đồng có thể đồng ý về bất kỳ trao đổi nhất quán nào mà họ muốn, điều này bắt đầu trở thành thành phần kỳ diệu: càng xa trung tâm có thẩm quyền của tiền tệ, tiền tệ càng trở nên ít hữu ích hơn đối với cộng đồng. Hơn nữa, các cộng đồng xa nguồn tiền tệ hơn có xu hướng thực hiện các giao dịch nhỏ nhất, chẳng hạn như người dân biên giới, những người chỉ cần xu cent không phải đô la để tương tác trên thị trường. Tất cả những điều đó sẽ ổn và công bằng, nếu không có động lực sâu sắc và không ngừng với việc in tiền. Vì thẩm quyền in tiền tệ pháp định cũng là quyền lực để tạo ra của cải chỉ đơn giản bằng cách in nó, nên có đủ mọi lý do để phản bội lòng tin của những người sử dụng nó. Có nhiều tiền hơn có nghĩa là nó ít giá trị hơn và chỉ có sự ảo tưởng số đông là nghĩ ngược lại, người dùng địa phương luân chuyển đồng tiền với nhau cho đến khi họ nhận thức được giá trị đồng tiền mới đã khác xa với giá trị cũ, sự đồng thuận của một cộng đồng (về giá trị của đồng tiền tại địa phương) bị lật lọng bởi những người làm ra Tiền pháp định (Fiat). Hình thức tiền tệ đại diện trước đó có được sự cân bằng nhưng yêu cầu sự giám sát liên tục để ngăn nó chuyển sang tiền pháp định (fiat) hoàn toàn.

Điều hiển nhiên là có thể tin tưởng được phần nào một nhà giả kim nấu chảy kim loại và rèn tiền xu, thì không thể tin được một người trên máy in để in tiền. Hơn nữa, công nghệ đã vượt xa mực và giấy. Với việc gõ phím, các số 0 có thể được thêm vào cuối một con số, thay đổi số lượng tiền mà chúng ta sử dụng theo cấp lũy tiến và để lại cho người dùng cuối một loại tiền tệ mà họ không thể đếm được từ ngày này sang ngày khác. Rất may, những công nghệ mới có thể nô lệ hóa nhân loại cũng tạo cơ hội cho để giải phóng nó. Ngay cả khi các hệ thống tài chính sụp đổ, sự tò mò, sự tôn kính, sự khéo léo hoặc may mắn của một người nào đó đang tìm kiếm sẽ đánh trúng mục tiêu để thay đổi thế giới. Một giải pháp đơn giản cho vấn đề nan giải về lòng tin và lạm phát này: thêm các số 0 vào phía bên kia của các con số. Bạn làm gì khi bạn muốn đồng xu có thể chia nhỏ vô hạn và không có khả năng lừa gạt người dùng của nó?

Tiền phi tập trung

Với sự phát hiện ra công nghệ blockchain, loài người đã khám phá ra giải pháp cho nghịch lý muôn thuở của tiền tệ. Tiền phi tập trung là một cách để giữ cho tiền tệ lưu chuyển ổn định, theo cách có thể sử dụng được. Nó vẫn là niềm tin chung vào giá trị của đồng tiền coin, nhưng không giống như niềm tin mù quáng về tiền pháp định (fiat) được hỗ trợ bởi chính quyền, bổn phận của blockchain được xây dựng trong chính các giao dịch, thông qua bằng chứng công việc (proof of work) và toán học. Một đồng tiền được làm bằng mật mã có thể được chia thành nhiều hơn tám mảnh. Các mảnh có thể rất nhỏ. Và quá trình giao dịch và tái tạo là cùng một quá trình. Việc phá vỡ và tái tạo xảy ra đồng thời, khi toàn bộ thuật giả kim này diễn ra, tất cả đều có mối liên hệ không thể đảo ngược thông qua bằng chứng công việc (Proof of Work). Nỗ lực cần thiết được sử dụng để phá vỡ và tái cấu trúc các mảnh được nhúng vào các đoạn mã lập trình, được đóng dấu trên mỗi đồng xu coin mới được đúc, có tính thêm nỗ lực bổ sung cộng thêm đó.

Đối với những người chưa quen, nó có vẻ giống như ma thuật: Một thuật giả kim xảy ra ngoài tầm hiểu biết. Nơi mà các thành phần được trộn trong một cái vạc, và được chế tác thành một thứ gì đó có giá trị hơn, một loạt tiền xu coin mới. Đơn giản, khi có một sàn giao dịch sử dụng tiền phi tập trung, tiền xu được chia thành nhiều phần chính xác với giá trị của sàn giao dịch, tạo thành “đầu ra” giao dịch. Những đầu ra chuyển tiếp đó được sử dụng trong lô (batch) mới, được đưa vào vạc làm “đầu vào”. Chúng được kết hợp, nấu chảy với nhau theo cách không thể đảo ngược và hỗn hợp mới được sử dụng để đúc tiền xu mới. Các tiền xu coin mới có thể được sử dụng cho các giao dịch mới, v.v. Trao đổi trở nên linh hoạt và dễ dàng. Với sự giúp đỡ của các nhà giả kim thực hiện phép thuật này, hệ thống có thể hoạt động vô thời hạn, chỉ cần cái vạc và lửa cùng 8 mảnh ghép để giữ cho mọi thứ được liên tục.

Loại tiền này về cơ bản có thể cung cấp đồng thời giá trị và bổn phận của riêng nó, trong chừng mực chúng ta hệ thống hóa các quy tắc để nó hoạt động và chúng ta chấp nhận sử dụng nó. Hơn nữa, bản thân việc bảo trì cung cấp một giá trị cộng thêm nhất định, giúp làm cầu nối giữa hàng hóa và tiện ích. Quá trình giả kim thuật này lấy các mảnh tiền xu coin cũ và chi phí để tạo ra lô (batch) mới và thưởng cho nhà giả kim tạo ra lô đó. Lô mới có nhiều đồng tiền hơn được tạo ra trong quá trình này, được trao cho những người thực hiện công việc cần thiết này.

Tất nhiên, sự tương tác phức tạp hơn một số hình ảnh về một nhân vật mặc áo choàng, đang thi triển một câu thần chú trên một cái vạc trong ánh sáng yếu ớt của một khu rừng. Các giao dịch là các tài khoản phức tạp với các khóa mật mã (cryptographic locks) và các chìa khóa (keys). Một chiếc máy tính cố gắng đạt được một bộ số (set of numbers) cụ thể theo một cách cụ thể để chứng minh công việc đã thực hiện và quá trình đó phải kết hợp tất cả các thông tin cũ: Các giao dịch tiến hành giao dịch đó và các thỏa thuận cơ bản của mọi người sử dụng blockchain đó. Điều đó tạo thành một loạt các lô tiền xu, được gọi là khối. Một chuỗi các khối (A chain of blocks). Kết quả của quá trình này là người dùng có thể tin tưởng vào nó, vì tính minh bạch của mỗi khối; mọi giá trị đi vào khối, chẳng hạn như phiên bản và dấu thời gian đều hiển thị để có thể đọc được. Nó phải được xác thực bởi những người khác đồng ý tham gia sử dụng tiền xu coin. Sự tin tưởng còn đến từ các nguyên tắc toán học không thể thay đổi và cộng đồng đồng thuận với quá trình này. Các nhà giả kim tạo ra các lô hàng phải được người khác xác nhận, với một chuỗi trách nhiệm giải trình rõ ràng. Trách nhiệm giải trình và đầu tư trong cộng đồng tạo ra một động lực tốt hơn, vì cần nhiều sức lực hơn để giảm giá tiền tệ (bằng cách phá luật) thay vì chỉ đơn giản là duy trì và sản xuất nó. Động cơ thao túng tiền tệ được chuyển thành động lực để cung cấp các công việc cần thiết để duy trì nó, bằng cách thưởng cho những người duy trì nó. Thuật giả kim.

Khi một Khối (Block) mới được hình thành từ tất cả các giao dịch cũ, sẽ có nhiều đồng tiền xu coin được tạo ra hơn. Vạc được đổ ra các khuôn; khi nó nguội đi, sẽ có nhiều đồng tiền hơn so với lúc bắt đầu: Các đồng tiền thưởng mới, không phải được tạo ra từ hư không, mà được “khai thác (mined)” từ không gian mật mã này. Chúng đại diện cho nỗ lực đã bỏ ra, thuật giả kim (công việc) đã thực hiện, biến tác phẩm thành những đồng tiền mới như một phần thưởng trực tiếp cho tác phẩm đó. Với mỗi giao dịch, nhu cầu về đồng xu tăng lên, và do đó nhu cầu về giả kim thuật nhiều hơn. Chúng tôi gọi quá trình này là “khai thác (mining)”. Và khi nhu cầu về tiền xu tăng lên, thì nhu cầu khai thác cũng tăng theo. Với lượng tiền ngày càng tăng, liệu rằng nó có mất giá không?

Ngược lại, hầu hết mọi người đầu tư vào tiền phi tập trung vì sự tăng trưởng nhanh chóng về giá trị.

Nếu chỉ đơn giản tăng số lượng đồng xu sẽ làm giảm giá trị của đồng tiền, do đó, một cơ chế được đặt trong mã lập trình để hạn chế tần suất thực hiện thuật giả kim này. Mỗi khối có một dấu thời gian tương ứng với tần suất các khối được khai thác và khi càng nhiều khối được tạo ra, chúng trở nên khó chế tạo hơn, khó khai thác hơn. Độ khó tăng lên, do đó số lượng công việc cần làm cũng tăng theo cho mỗi khối.

Nhưng phần thưởng vẫn như cũ. Vì vậy, kết quả của việc tăng độ khó thực sự là giảm phát, một sự gia tăng giá trị tương đối. Điều đó là tốt cho những người có đủ khả năng để tích trữ hàng hóa kỳ diệu mới này, thỉnh thoảng trao đổi nó để lấy một số tiền tệ pháp định (fiat) có tiện ích (mua bán). Đối với những người muốn sử dụng tiền tệ như là tiền tệ đúng nghĩa, tiện ích của nó sẽ dần dần giảm đi. Chúng ta vẫn còn với đề xuất cũ về việc sử dụng sổ nợ cái cho các giao dịch nhỏ và sử dụng tiền phi tập trung như những hồ lưu trữ giá trị, hạn chế di chuyển đồng tiền giữa các hồ lớn với nhau. Dòng chảy bị bóp nghẹt. Phần thưởng tĩnh như Bitcoin (BTC) định giá chúng quá cao đến mức không thể sử dụng được trên thị trường. Chúng trở thành một mã sưu tầm (collectible token) hơn là một công cụ trao đổi.

Nếu việc sử dụng đồng xu làm tăng nhu cầu của nó và nhu cầu làm tăng độ khó của nó, thì các nhà giả kim làm việc chăm chỉ hơn cũng nên có phần thưởng tăng lên. Nhiều công việc hơn, nhiều phần thưởng hơn. Các đồng tiền coin như Ergon triển khai ý tưởng tạo phần thưởng tuyến tính (với khả năng khai thác). Nhưng làm như vậy sẽ kìm hãm sự phát triển của cộng đồng, một thành phần cần thiết trong một hệ thống. Nó sẽ hạn chế tham nhũng nhưng phải trả giá bằng khả năng tiếp cận, vì vậy dù sao tiện ích cũng bị mất đi, chỉ đơn giản là do thiếu động lực. Trong một biển cơ hội và các mô hình đa cấp lừa đảo, một cộng đồng phải tìm ra sự cân bằng giữa lợi nhuận và sự ổn định.

Vì vậy, làm thế nào để chúng ta tìm thấy một sự cân bằng?

Phần thưởng phù hợp cho việc xây dựng cộng đồng là bao nhiêu tiền xu coin? Đối với một loại tiền tệ để lưu thông trong cộng đồng đó? Điều gì ổn định sự tăng trưởng? Hay đúng hơn: điều gì ổn định sự gia tăng chậm và bền vững cho giá trị của một đồng tiền xu coin? Một ngã rẽ mới trên sông.

Hoa sen (Lotus)

Với Lotus, khi độ khó trong sản xuất xu trở nên khó hơn, phần thưởng tiền xu coin tăng lên tương ứng với độ khó đó, không tỷ lệ thuận mà cũng không cứng nhắc. Mỗi lần tăng gấp đôi độ khó sẽ tăng thêm tuyến tính cho cơ sở phần thưởng. Chính xác là 260 đồng xu coin. 260 đồng xu coin cho mỗi khi độ khó tăng gấp đôi. Độ khó (và công việc) tăng lên theo cấp số nhân, trong khi phần thưởng tăng theo tuyến tính, tạo ra sự giảm tốc độ tăng tích hợp trong đà tăng trưởng. Khi tăng trưởng bắt đầu trở nên không bền vững, thì dư thừa sẽ không được khuyến khích với giá cả thấp hơn giá thành, khi đó nguồn tiền thặng dư sẽ được phân bổ trở lại cộng đồng dưới dạng tiện ích và thiện chí.

Giá của đồng xu sẽ giảm cho đến khi tần suất khối giảm HOẶC nhu cầu về đồng tiền coin được đạt được cân bằng với số lượng tiền mới in ra. Trong quá trình điều chỉnh, số lượng xu sản xuất vẫn tăng, nhưng nó tăng chậm và tương đối so với nỗ lực đã bỏ ra trong quá trình. Sẽ có những khoản lợi nhuận thu được do giá cả chênh lệch, nhưng một phần lợi nhuận khác được chuyển hướng vào việc giữ cho dòng sông tiền tệ tiếp tục tuôn chảy, cho phép nó kết nối các cá nhân và doanh nghiệp, để hiện thực hóa các ý tưởng và mong muốn, như thương mại và giao thương. Xây dựng một niềm tin thực sự. Cho phép các cộng đồng hình thành một khuôn khổ nhất quán mà vô hình. Một mạng lưới cho và nhận. Lotus còn tiến xa hơn với việc đầu tư vào cộng đồng, hướng bất kỳ sự mới mẻ, bay bướm hay đột biến nào vào cơ sở hạ tầng đảm bảo dòng chảy liên tục đó.

Công nghệ chuỗi khối cung cấp giải pháp cho các vấn đề cổ xưa về sự giàu có và thương mại; và ngay cả khi nó giải quyết được những vấn đề đó, những vấn đề mới lại nảy sinh. Giữ cho dòng chảy ổn định đòi hỏi sự nỗ lực không ngừng. Với mỗi khối mới, 50% phần thưởng được trao cho nhà giả kim vì đã hoàn thành công việc. 50% còn lại được trao cho các dự án do Lotus hỗ trợ. Các dự án hỗ trợ cộng đồng Lotus, như Stamp, thẻ căn cước công dân (citizenship cards) và hợp đồng thông minh (smart contracts). Xây dựng mạng lưới ngày càng nhiều chức năng hơn. Vì vậy, giá trị gia tăng thêm cho dòng chảy này vẫn được tiếp diễn. Lotus tách khỏi dòng chính để hướng công việc (xây dựng mạng lưới) đó vào việc thực thi dòng chảy mới, đảm bảo nó được duy trì, để người sử dụng nó có thể tin tưởng.

Và khi sự tin tưởng vào đồng tiền này ngày càng tăng, các bờ kè được tạo ra để đảm bảo dòng chảy được duy trì. Trong bối cảnh tiền phi tập trung này, thuật giả kim thực thụ chính là nhận thức cách nó có thể giải phóng chúng ta khỏi những nợ nần hiện tại và hướng những công việc cần thiết của tiền tệ để xây dựng thứ gì đó hữu ích cho chính chúng ta. Lotus có thể và sẽ làm được điều đó, không phải chỉ là của cải tích trữ, mà là ở khả năng sử dụng thực tế của nó. Một niềm tin mới được phát triển trong trái đất đã bão hòa, nước và bùn cho phép một thứ gì đó nở hoa.

Hoa sen.

Dịch từ nguồn:

https://www.thepassage.news/2022/02/25/pieces-of-eight-and-the-alchemy-of-coin-making/

You may also like...

Leave a Reply