Giao thức vs Nền tảng III: Tiếng còi và Ảo giác

ĐƯỢC VIẾT BỞI MIKE C. · ĐĂNG NGÀY 24 THÁNG 4 NĂM 2022 

Đoàn xe Tự do Canada là một luồng không khí trong lành. Sau gần một thập kỷ biểu tình theo hình mẫu thù hận thì đã xuất hiện một ý định nhất quán hướng tới tự do. Một cảm giác hòa bình chưa từng có so với những cuộc biểu tình trước đây. Trong những thập kỷ qua, một cơ số các câu chuyện phức tạp và đan xen nhau đã định hình: chính trị định danh, địa chính trị, chiến tranh giai cấp và chủ nghĩa môi trường; Hai năm bị phong tỏa liên miên đã làm cô đọng các loại hình thái xuống chỉ còn giữa tự do đôi chúthoàn toàn không tự do.

Điểm chính yếu là: Quyền của cá nhân tham gia xã hội và Quyền của xã hội ức chế cá nhân. Đặc biệt là những vấn đề liên quan đến thương mại.

Không gian lan truyền thông tin đã bị thao túng trong nhiều năm; Các nền tảng truyền thông xã hội đã hạn chế các biểu đạt đến mức gây ra nhiều sự ức chế trong xã hội. Người tiêu dùng bị lạc trong sa mạc của những câu chuyện vô thưởng vô phạt và những quảng cáo chính trị, hầu mong tìm kiếm niềm hy vọng và hoóc môn hạnh phúc mà internet đã từng làm được. Trải nghiệm người dùng được kiểm duyệt như các cuộc phản đối máy bán hàng tự động (về việc áp đặt chính trị trong những món hàng mua bán) và sự giận dữ chống lại máy móc (liên quan đến vắc-xin và phong tỏa) đã đi quá xa – giờ đây vùng đất (thông tin lan truyền) đã thành trơ trụi. Nhưng rồi đột ngột bùng lên một thứ gì đó thật lãng mạn: Sự đồng cảm của Những tài xế xe tải (The Truckers – Cuộc biểu tình của những tài xế xe tải ở Canada).

Cuối cùng, đã có người cất lên tiếng nói.

Chính xác thì họ đang làm gì?

Tạo ra Hy vọng và Hoóc môn hạnh phúc. 

Ảo giác tất nhiên là một cách nguy hiểm để giảm căng thẳng, nhưng đôi khi cảm giác nôn nao cũng đáng giá. Vì một điều là, một khi nhận thấy mùa xuân đến và thấy người ta uống say thì thật khó cưỡng lại. Khi đã biết rằng mình không lẻ loi thì không thể nào xua đuổi được ý nghĩ đó đi nữa. Và Đoàn xe Tự do (Freedom Convoy) biểu lộ sự bất đồng thuận. Không phải tất cả mọi người đều đồng tình với con đường phía trước.

Vào tháng 1 năm 2022, những người trước đây cảm thấy bị cô lập, giờ đây cảm thấy như mình như là một phần của nền văn hóa trở lại. Sau nhiều thập kỷ các nền tảng doanh nghiệp độc quyền truyền thông một thông điệp về sự tuyệt vọng, giờ đây một thông điệp mới có thể được nghe thấy giữa những tiếng còi xe vang dội của nhóm dân thuộc tầng lớp lao động này. Sự tức giận từ người tiêu dùng được lắng nghe trên cả những thông tin mị dân của những bộ máy truyền thông chính thống.

Các đoàn xe bán tải đậu trên cầu và cửa khẩu ngăn cản các tuyến đường thương mại – Một phản ánh thực tế về những ngăn cản mà người lái xe đã bị áp đặt thông qua các quy định và áp chế. Và họ bấm còi. Tiếng còi thật đáng ghét, bởi vì đáng ghét là điểm nhấn của một cuộc phản đối, và tiếng ồn đã mang nhiều người trở lại với những nhận thức cộng đồng.

Không có tuyên ngôn, chỉ là một mong muốn mơ hồ từ chối bất cứ điều gì đang xảy ra. Câu nói “Hãy sợ hãi và tiêu thụ” lâu năm đã được chuyển thành “Không, cảm ơn”.

Nó cố gắng tránh được cái bẫy thông thường của các cuộc tranh luận tinh thần, như hiệu quả của khẩu trang hoặc liệu pháp gen, thay vào đó tập trung duy nhất vào Sự Lựa Chọn: Một nhu cầu cơ bản về tự do y tế, để chấm dứt xung đột giữa con người và xã hội, nông dân và chủ ngân hàng. Đó là một sự cải tiến rõ rệt so với cuộc phản kháng Chiếm Phố Wall (Occupy Wall Street) – mơ hồ và không xác định, nơi đã dựng trại mười năm trước đó, mò mẫm mù quáng để nhận lãnh nhiều sự trừng phạt.

Occupy Wall Street là một đám đông sôi sục của những người tiêu dùng bất mãn, dựng lều và chờ đợi mọi thứ thay đổi. Đoàn xe tự do đã đi cùng với những năm tháng bị tổn thương và thiệt hại để chiến đấu đúng nghĩa. Đó là một thách thức khác trong hàng loạt thách thức đối với “một phần trăm” (thiểu số phục tùng đa số), nhưng đây là khẩu hiệu “chúng tôi” có thể giành chiến thắng. Phong trào này đồng thời là sự đánh giá lại sự tuyệt vọng và điều chỉnh chiến thuật. Thật là yên bình. Và nó đánh đúng vào các phong trào đã và đang phản kháng.

Gửi đến các chú hề…

Bấm còi” đã tự thiết lập như một thông tin hấp dẫn cho những người đã hết hy vọng vào việc tự giác thay đổi chính trị. Những người đã mất niềm tin vào hệ thống và đang chờ nó sụp đổ. Trong một thế giới đảo ngược, chỉ làm trò hề xung quanh hệ thống đó đã đưa ra các vấn đề thực thụ. Việc làm đó chỉ là những tín hiệu hời hợt để các thế lực có thể đón bắt và né tránh. Vì vậy, những người cảnh báo Bấm Còi, đã tiếp cận được vào vùng chiến lược “đúng đắn”. Chúng được gắn nhãn như vậy ngay bởi những chuyên gia truyền thông hiểu biết duy nhất, những người không biết làm cách nào để chuyển hoá nguồn năng lượng chống tuân thủ ngày càng tăng này. 

Thuật ngữ Sự Cảnh Báo đã được sử dụng trong một thời gian. Về cơ bản, đó là một phản ứng đối với việc sống trong “thế giới hề” với một lời tiên tri giả. Không có trung tâm của sự việc – nó chỉ đơn giản là biểu hiện của sự bất mãn và thiếu cơ hội. Một lời chối bỏ. 

Người ta có thể tìm thấy cội nguồn của nó từ quan điểm chống chủ nghĩa tiêu dùng của bối cảnh thời trang bụi của những năm 1990. Cùng khoảng thời gian với mạng lưới hoang dã (internet) đã được kiểm soát. Khi các thế lực tập đoàn phải vật lộn để theo kịp phong trào khẳng định bản thân mà người tiêu dùng đang tìm kiếm, họ đã tìm ra biện pháp ngụy trang để bán sản phẩm – áo sơ mi kiểu kẻ caro và sự tức giận đã được hóa giải.

Nhưng mong muốn về một đại diện thực sự và một sự thay đổi thực sự vẫn còn đó vẫn chưa được thực hiện. Lời tiên tri Tiếng Còi là một ý tưởng chưa được nói ra bởi giọng nói mới này. Bởi vì trước tiên nó đòi hỏi nhiều hơn nữa sự đau khổ và tuyệt vọng. Nó xuất hiện theo thời gian khi mỗi chu kỳ nổi dậy của người tiêu dùng được kiểm soát và bán lại cho đám đông thất vọng, mỗi lần lại một chuyến đến Chủ đề nóng. Vào cuối cuộc bầu cử ở Mỹ năm 2016, thế giới hề đã phát huy tác dụng toàn lực, và hai phe Cánh tả và Cánh hữu đã bao trùm một bối cảnh chính trị trơ tráo: một thế giới đảo ngược.

Đây có phải là sự Cảnh Báo?

Chà, đại loại như vậy.

Vì quan điểm của việc sử dụng ngôn ngữ tiên tri là làm suy yếu chính ý tưởng về lời tiên tri và cùng lúc lại chấp nhận nó, nên bất kỳ khoảnh khắc nào truyền cảm hứng về ý nghĩa tôn giáo cho văn hóa đều phù hợp với tiêu chí cho một sự Cảnh Báo.

Nó thậm chí không thành công với ý nghĩa một thông tin lan truyền nhưng ý tưởng rằng một trận chiến cuối cùng giữa phe tự do và phe bảo thủ đang được tiến hành vì linh hồn của một quốc gia là một câu chuyện hấp dẫn. Câu chuyện đúng theo một nghĩa nào đó nhưng cuộc chiến thực sự đang được tiến hành nằm dưới bề mặt của màn trình diễn này. Việc kiểm soát thương mại.

Màn trình diễn lớn đó đã khiến nhiều người bị phân tâm khỏi điều kiện kinh tế, và đã gây ra sự từ chối lẫn tức giận ngay lập tức. Đó là cuộc chiến ủy nhiệm giữa người tiêu dùng và sản phẩm. Khi một khán giả từ chối sự ngược đãi của Luke Skywalker, họ được cho biết rằng khách hàng thực sự sai trong hầu hết các trường hợp. Gillette đưa ra ý tưởng rằng đàn ông nên mua dao cạo râu để ngăn chặn sự nam tính độc hại. Pepsi đã giải quyết vấn đề về sự tàn bạo của cảnh sát bằng một lon nước đường. Nếu bạn không muốn sản phẩm đó, bạn là người xấu. Đơn giản là như vậy thôi.

Sau bốn năm hùng biện gây chia rẽ cả hai bên (#OnBothSides), các phương tiện truyền thông cũ vẫn không biết phải làm gì với toàn bộ chuyện hề này. Khi cuộc bầu cử tiếp theo diễn ra và kết thúc, toàn bộ bề mặt đã trở nên trơ trụi. Nó trông vô nghĩa đối với nhiều người và bài hát ra rả của một nhóm nhỏ trong những chú hề đang kêu gọi mọi người đến bất kỳ loại thay đổi nào.

Tốt nhất, ngành truyền thông có thể gợi lên nỗi sợ hãi về ý tưởng này – sử dụng hình ảnh của những tên hề giết người và đặc biệt là Joker để thêu dệt họ là những kẻ khủng bố. Nhưng việc tấn công vào hệ thống mà những tên hề này tuyên bố là một sự đánh trống lảng. Lựa chọn không tham gia và không nạp hàng vào máy chỉ mang lại cơn thịnh nộ cho người tiêu dùng. Về cơ bản, đó là một cuộc nổi loạn theo cách đánh trống lảng.

Từ từ nhưng chắc chắn, ý tưởng đó đã trở thành lý tưởng theo chủ nghĩa thời đại. Sau đó, trên đỉnh cao của việc nhận ra chủ nghĩa thời đại đó, các cuộc phong tỏa bắt đầu.

Tác động kinh tế: Bên cạnh cuộc chiến thông tin và tâm linh đang diễn ra này, các tập đoàn lớn sẽ có được lợi thế từ các sắc lệnh của chính phủ và các lệnh phong tỏa bắt đầu từ cuối năm 2019 trên toàn thế giới.

Amazon sẽ tiếp tục vận chuyển các gói hàng cho khách hàng trong khi các cửa hàng bán động cơ và xe máy được yêu cầu đóng cửa. Sau hai năm, tất cả các tín hiệu giận dữ và đạo hạnh đã giảm bớt. Thông điệp phức tạp từng được phương tiện truyền thông chính thống thực hiện, đã được thay thế bằng một mối quan tâm đơn thuần. Covid. Hoặc nhiều hơn nữa, phải làm gì với Covid. Chúng ta cần những sản phẩm gì? Sản phẩm nào mà người tiêu dùng buộc phải thưởng thức. 

Đây là một cuộc chiến ủy nhiệm.

Sự tham gia thực sự (trong các cuộc chiến) là một hệ thống tiền tệ. Các thông điệp chỉ là một bức màn cho cuộc đấu tranh ngầm ở  dưới. Khi những chiếc Xe tải lăn bánh vào thị trấn, nhu cầu chính xác của họ không phải tranh cãi về điều kiện sức khỏe hay thuốc men. Những điều đó bề ngoài vẫn là sự lựa chọn hợp pháp. Nó đòi hỏi sự tự do khỏi bị loại trừ về mặt kinh tế, loại trừ khỏi thương mại dựa trên những quyền lực tập trung. Và tất cả những điều đó đều tập trung vào một sản phẩm cụ thể.

Các quy định bắt buộc về vắc-xin đối với vận tải đường bộ xuyên biên giới đã loại trừ những người lái xe từ chối tiêm vắc-xin. Nhìn bề ngoài, cuộc tranh luận đã đủ đáng sợ: quyền của xã hội bắt đầu từ đâu và quyền của một cá nhân ở đâu? Nhưng nó còn trượt sâu hơn thế nữa.

Bởi vì cuộc biểu tình không được phép tài trợ. Các nền tảng huy động vốn cộng đồng đã hủy bỏ việc cấp vốn và khi bitcoin được sử dụng, các nền tảng giao dịch đã ngừng giao dịch.

Những gì mà Chú Hề đã than vãn trong nhiều năm giống như một số xe hàng bán dạo lòe loẹt trong thị trấn đã đột nhiên trở thành một ví dụ điển hình. Cùng với đó, ngay cả những người Bình thường cũng nhận ra rằng “hệ thống tín nhiệm xã hội” không dành riêng cho Trung Quốc. Và sự phi lý của sự kiện bấm còi là một hồi chuông cảnh báo.

Ở đây, Bấm Còi, tựa như lời châm biếm được bảo vệ của nhà hùng biện tiên tri, là phương tiện giao tiếp duy nhất. Gây tiếng ồn là cách duy nhất để thu hút sự chú ý. Mọi thứ khác đã bị khóa: Thông điệp và Tiền bạc.

Trong ẩn ý của cuộc xung đột là tương lai hiện hữu của tất cả các giao dịch, tiền bạc và ý tưởng. Tiền bạc và thông điệp sẽ luôn chạy song song với nhau. Cả hai đều có tính chất giao dịch. Giao tiếp là điều cần thiết để trao đổi tiền tệ.

Sự tin tưởng giữa hai người cho phép họ có được tín nhiệm giữa họ và sự tín nhiệm trong mối quan hệ. Niềm tin vào một loại tiền tệ cho phép mọi người sử dụng loại tiền đó và tối ưu hóa các mối quan hệ đó. Cách mọi người có thể đáp lại và cung cấp cho nhau xác định mối quan hệ của chúng ta. Đơn giản, có những quy ước được chấp nhận cho hành vi và trao đổi: Các giao thức (Protocols).

Khi tiền và thông điệp tồn tại trong giao thức, chúng ta có cộng đồng. Khi tiền và thông điệp được kiểm soát thông qua các nền tảng, sự cám dỗ là sử dụng cái này lại hạn chế cái kia và ngược lại. Các nền tảng vũ khí hóa các mối quan hệ mà chúng ta có với nhau, và cả tiền bạc và thông điệp.

Trước đây, một người thường có thể chọn không tham gia, đổi mới và quay lại nhóm với một giải pháp thay thế. Các giao thức của cả hai phía cho phép cân bằng giữa hai bên tham gia. Khi tiền bạc không giải phóng được người đàn ông thì xã hội có thể giúp anh ta; trong khi xã hội cố tình kìm hãm một người phụ nữ thì tiền bạc không quan tâm đến địa vị xã hội của cô ấy.

Tín nhiệm xã hội kết hợp thông điệp và tiền bạc với một cách chơi chữ khiến mọi thứ trở nên rõ ràng. Trong mô hình mới này, thông điệp xã hội được kết hợp với tín dụng tiền tệ để tạo thành một sự kết hợp xấu xa. Một sự gớm ghiếc thông tin lan truyền kết nối đã ​​kiểm soát cả hai giao dịch (tiền bạc và thông điệp) từ trên xuống dưới. Đó là quyền giám sát.

Chủ nghĩa tư bản tân tự do đang chứng tỏ là một phương tiện tốt hơn để tinh vi hóa quyền giám hộ đó hơn bất kỳ phong trào cộng sản nào từng có thể làm được. Việc lựa chọn một sản phẩm trở thành một hành động xã hội: Apple đấu với Android, Ghostbusters (1984) so ​​với Ghostbusters (2016).

Theo thời gian, lựa chọn chấp nhận hoặc từ chối một sản phẩm trở thành một hành động chính trị. Những gì bắt đầu ví dụ như một nhãn Starbucks trên tách cà phê của bạn để biểu thị sự giàu có lại trở thành một nhãn thể hiện quan điểm chính trị của bạn. Quảng cáo lấy đạo đức làm trung tâm là cách duy nhất để cạnh tranh. Trong thương trường, thứ mà họ đang bán bây giờ là dấu hiệu tín nhiệm xã hội: Tôi là một người tốt, tôi tuyệt vời, tôi hợp lệ.

Điện thoại di động màu đỏ hay màu xanh dương đều được, nhưng không có điện thoại di động mới là bất thường. Bằng cách này, các tập đoàn có thể đưa thương hiệu của họ đến với người tiêu dùng. Theo một nghĩa nào đó, họ phải xây dựng thương hiệu cho chúng. Người tiêu dùng có thể lựa chọn nhãn hiệu, nhưng điều quan trọng là phải có nhãn hiệu. Giống như gia súc vậy.

Phản hồi cuối cùng của người tiêu dùng chỉ đơn giản là không mua thứ gì đó. Hoặc không bận tâm về nó. Và điều đó cũng không được phép. Không hẳn là như vậy. Một thiên tài có thể từ chối ở một mức độ nào đó, nhưng hãy thử kiếm một công việc mà không cần cập nhật về liệu pháp lan truyền của bạn, hoặc thôi thì hãy đành sở hữu một chiếc điện thoại di động vậy.

Tạo nền tảng của riêng bạn nếu bạn không thích nó. 

Khi các nền tảng thanh toán và nền tảng truyền thông trở nên độc quyền và kết nối với nhau, chúng đang hướng về cùng một hướng. Kiểm soát, cấm biểu quyết, thị phần. Nếu bạn không thích bị gắn thương hiệu, hãy tạo công ty phát hành thẻ tín dụng, bộ xử lý thanh toán, ngân hàng, đài truyền hình và nền tảng phát trực tuyến của riêng bạn. Ngoài ra, bạn cần có giấy phép chỉ để sử dụng đài phát thanh thô sơ ở Canada.

Bạn không thể chỉ chọn không tham gia khi bạn muốn. Trong trường hợp của Những người tài xế xe tải, việc gửi tiền trở nên bất khả thi. Sau đó, nó trở thành tội phạm. Và sự kiện Bấm Còi mới này được gắn nhãn là khủng bố.

Bitcoin đã không khắc phục được nó. Tiện ích cũng như quyền riêng tư không có ở đó. Cuối cùng, các giao dịch có thể được phân tích và truy tìm lại những người ủng hộ. Quyền hạn tạm thời nhưng bất thường của chính phủ cho phép phong tỏa tài khoản ngân hàng. Đồng tiền bị đóng băng với một số tác nhân tham gia để làm gương và phần còn lại của những người ủng hộ bị gắn thẻ lại để xem xét sau. Hiệu ứng say của ảo giác bắt đầu mất tác dụng. Đây không phải là cuộc chơi (công bằng).

Những gì bắt đầu bằng hình ảnh hai con ngựa chạy song song để mang túi thư và lệnh chuyển tiền đến một không gian mạng biên giới mạng mới (Xem lại các bài trước) đã phát triển thành một sự kết hợp vô duyên của sự giàu có và ảnh hưởng. Một thảm họa được thiết kế nhằm phá hoại lợi ích của người dùng đối với nền tảng mà họ sử dụng và ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Tiền đang chuyển sang dạng kỹ thuật số.

Một loại tiền kỹ thuật số tập trung, một loại tiền sẽ đo lường thước đo đạo đức của người dùng… sắp ra mắt. Tiền tệ kỹ thuật số của Ngân hàng Trung ương (CDBC) có tiềm năng trở thành một ngân hàng dữ liệu khổng lồ. Tài khoản có thể bị xóa hoặc bị gắn nhãn là không hợp lệ. Và họ có thể áp đặt ngày hết hạn của một đồng tiền. Đó là thương hiệu toàn cầu.

Vậy chính xác thì làm thế nào để chúng ta chiến đấu với… con quái vật này?

Hiện tại chúng ta đã sẵn có cho một thứ. Việc nâng tầm công cuộc thông tin lan truyền của thế giới chú hề Bấm Còi thành một thứ gì đó cụ thể và tích cực hơn đã cho thấy tiện ích của các đường dây liên lạc chưa bị sở hữu hóa. Thông tin lan truyền vẫn tiếp tục. Thực tế là bối cảnh việc thông tin lan truyền có thể được sử dụng để gắn kết mọi người lại với nhau là thật đáng để suy nghĩ. Tất cả sự tức giận, phẫn uất và sợ hãi đều có thể được biến đổi chỉ từ một ý tưởng lan truyền đơn lẻ. Đó là đất nước thông tin lan truyền mới: tiềm năng vô tận để giao tiếp và điều chỉnh luồng hướng.

Những kẻ xấu đang sử dụng những kỹ thuật tương tự như những người tốt; một loại tiền kỹ thuật số tập trung sẽ thuần hóa người dùng hơn là trao quyền cho họ. Nó sẽ hình thành lên thế giới người tiêu dùng. Nhưng nếu ngân hàng trung ương đang sử dụng các khái niệm của nền tảng phi tập trung của Bitcoin (Đồng CBDC của ngân hàng trung ương Mỹ được phát triển dựa trên giao thức Bitcoin và được các nhà phát triển của Bitcoin xây dựng) thì đó là bằng chứng cho thấy nó đang hoạt động tốt. Và tự do luôn làm điều đó tốt hơn (là các ngân hàng trung ương).

Hy vọng sẽ mãi chảy. Những chàng cao bồi trong không gian mạng của thời cũ đã cho chúng ta một mã nguồn mở. Vì vậy, hãy uống thật sâu và trực tiếp chứ đừng bận tâm đến phiên bản tổng hợp đến từ chính thống: đó là rác độc hại, ô nhiễm. BTC (Bitcoin) sẽ không sửa lỗi này nhưng chuỗi khối Blockchain sẽ sửa được. Các nguyên tắc cơ bản là tốt và không có giới hạn cho các con số. Khi thế giới thay đổi, công nghệ cũng thay đổi theo. eCash tách từ Bitcoin, Lotus tách từ eCash. Sao chép và tạo ra đồng mới nếu bạn nghĩ rằng bạn có thể làm tốt hơn. Cao bồi luôn hoan nghênh bạn. Hãy tham gia vào cuộc chơi này. 

Nền tảng muốn người tiêu dùng sợ hãi như những Gia súc. Có thương hiệu và được nuôi dưỡng và vắt sữa như những con bò sữa. Stamp sửa chữa lỗi này.

Đã đến lúc chúng ta nói chuyện trực tiếp với nhau. Đó là cách mà mạng lưới thông tin toàn cầu đã trở nên rộng rãi. Chuỗi email, khám phá chuỗi khối. Đây là cơ hội lớn nhất trong lịch sử văn minh nhân loại. Không cần nền tảng. Giao tiếp ngang hàng: Cộng đồng.

Tiếng còi, chàng cao bồi. 

You may also like...

Leave a Reply